Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016

(Góc-cười-eva-chats)- Kể lại câu chuyện :

Hôm qua mình xuống Metro mua đồ, vào tới cửa mới nhớ không mang theo tiền, liền gọi cho chồng bảo mang tiền đến. Trong lúc chờ đợi, mình thấy mấy người đang đốt vàng mã bên đường, mình tiến lại bắt chuyện:
- bác đang làm gì đấy?
- tôi đang gửi tiền xuống cho người nhà tôi. Cô đang đứng chờ ai à?
- vâng, cháu đang chờ người nhà cháu gửi tiền xuống.
Vừa nghe tới đây, mặt ông bác tái mét, vội vứt hết tiền mã lại rồi chạy một mạch. Mình gọi với theo, "bác ơi cháu chỉ đang chờ người nhà cháu gửi tiền xuống thôi mà". Nghe thấy vậy tất cả mọi người xung quanh đang đốt vàng mã cũng chạy thục mạng. Không hiểu sao? 
ST





(Eva-Chats) - Các mẹ ạ, hôm nay em sẽ kể cho các mẹ nghe câu chuyện cuộc đời đầy khốn nạn của em. Ngày xưa, em yêu nó cứ nghĩ cuộc đời em may mắn khi yêu và lấy nó. Nhưng đời không ai biết được chữ ngờ, có lẽ cái số em chó má nó thế các mẹ ạ.
Chuyện cách đây 10 năm ,em gặp nó khi em 16 tuổi ngây thơ, trong sáng nói thẳng ra là ngu. Hôm gặp nó lần đầu tiên em đã không có tý thiện cảm gì với nó, ai đời đi gặp con gái mà mặc quần đùi áo sơ mi hoa kiểu ha-oai ý tóc thì chẻ ngôi 4/6 nhìn trông như thằng dở hơi còn chưa kể dép thì tông gan gà. Em đã nghĩ trong đầu éo hiểu sao lại có thằng như thế này may được cái trắng nó kéo lại, nhưng nó mắt một mí mà từ bé mẹ đã kỳ thị cái bọn mắt 1 mí rồi. Nói tóm lại là không có tý thiện cảm gì cả. Rồi thế quái nào lại thấy nó hay hay, đi chơi cùng cả 1 hội mà mình nó ko nói chuyện gì cả hỏi cũng không nói chỉ cười, kiểu kool boy ý mà lại đúng kiểu em thích chứ. Đi chơi mấy hôm thì nó nói thích em, mà hồi ý e ko có ng yêu cũng nghĩ thui yêu tàm dăm ba bữa thì đá. Em thì chẳng phải dạng hot gơn gì chỉ bình thường, hồi đó gày nhẳng ra da ngăm ngăm, được mỗi cái mắt to kéo lại thui với có cái răng lanh cười nhìn hay hay( mẹ em toàn bảo là răng chó). Nhưng chảnh chó lắm,hồi đấy có mấy thằng tán nhưng không yêu chỉ coi là bạn bè thui, kể cả lúc yêu nó vẫn có thằng tỏ tình em, nó cũng biết nên giữ em kinh lắm. Sau tầm 1 tuần thì em đá nó, kiểu yêu chơi bời thôi mà nên không xác định gì mặc dù nó chiều em vãi đái đưa đón em đi học rồi đi học về hay lượn lên đường nhật bản với hàn quốc chơi. Đai loại là nó chiều em lắm, thế nên khi chia tay nó vật vã lắm bạn nó còn không thèm nhìn mặt em cơ mà vì thấy nó đau khổ ý. Chia tay xong thì em lại nhớ nó các mẹ ạ thế có nhục ko, kiểu ngày nào cũng gặp xong được chiều nên quen ý không có lại nhớ. Chia tay nhưng em với nó vẫn nt qua lại với cả vẫn gặp mặt nhau do đứa bạn thân em yêu 1 ông trong đội của nó mà con bạn em đi đâu nó cũng phải có em thì nó mới đi nên là vẫn gặp nó. Rồi chẳng hiểu thế nào hôm đấy là sinh nhật nó nghe thấy nó hát em đổ rầm 1 cái các me ạnh và em lại nhận lời quay lại yêu nó, nhưng lần này thì có chút tình cảm rồi ko như lần truóc. Yêu nó em đỡ hư hơn chứ hổi trước hay trốn học rồi vào hàng net ngồi nhảy au chat yahoo các kiểu, nó cũng người lớn nên suy nghĩ chín chắn và hiểu chuyện lắm chứ không bốc đồng như em. Em với nó yêu nhau ngày nào cũng viết sổ tình yêu đến giờ em vẫn giữ hết, hội bạn em còn hỏi gặp nhau suốt ngày rồi mà vẫn viết được bao nhiêu sổ thế này á. Em cũng chẳng hiểu sao hồi đấy viết cái gì mà viết lắm thế cơ, giờ ngồi đọc lại chắc cươi như điên. 

Em yêu nó tự dưng thành ra nổi tiếng cả trường các mẹ ạ, hồi yêu nó e học lớp 11. Chuyện như này, trong lớp em có 1 thăng này em ghét lấm vì toàn đùa dai với đùa ngu, hôm đấy thằng đấy( gọi là thằng T nhớ) nó trêu em cái gì ý lâu rồi em không nhớ đại loại là mất dạy ngồi trong lớp em bực mình chứ thế là nhắn tin cho nó kể cho nó nghe. Chiều nó đón em mặt nó lầm lì xong bảo chỉ mặt thằng kia cho nó, em chỉ xong thấy nó gọi thằng T ra rồi tay nó tóm luôn tóc thằng T ( mà thằng này đầu đinh 2 phân các me ạ, em cũng éo hiểu sao nó tóm đc) rồi cứ thế đấm đá với lên gối vào đầu thằng T. Nhìn thằng T bị đánh cũng thấy tội nghiệp em nhảy vào bênh thì nó chỉ tay bảo em đi ra ko nó đánh lun cả em đấy, có con L ( con này em ghét vl ra) nhảy vào can bị nó tát cho 1 cái nằm im re dưới đất. Xong có thằng H bạn thằng T nhày vào đánh can xong đánh nhau với nó lun, mà nó khoẻ vãi các mẹ ạ mình nó cân hết. Máu chó nó lên nó lấy con phóng lợn trong cốp xe nó ra đinh xiên thằng H rồi đấy may thằng kia chạy kịp không thì xong với nó. Người yêu con L chạy ra kiểu thấy người yêu bị đánh chạy ra xử thằng đánh ý, nó nói luôn nó chấp hết cả cái trường em lun ui vãi cực các mẹ ạ. Nhưng thằng người yêu con L kiểu ko có vị gì ý nên hẹn hôm sau gọi hội lên, nó bảo luôn mày muốn gọi thằng nào lên đây tao chấp hết. ( tự dưng thấy nó kiểu như anh hùng cứu mỹ nhân ý 😍). Hum sau đầu giờ buổi chiều nó gọi đàn em của nó lên, ai ngờ được thằng cầm trịch trường e lại vẫn chỉ là đàn em của nó bảo sao nó bảo nó chấp hết. Nó lại gọi thằng T ra chưa làm gì hết đàn em của nó đã nhảy vào giã tiếp 1 trận nữa ( khổ thân thằng bé) , tự dưng thằng H ở đâu chạy ra xin lỗi nó rối rít nào là hôm qua em không bít a nên có gì cho e xin lỗi nhìn ngoan hơn cún mà hôm qua hùng hổ thế nhảy vào bênh bạn các kiểu cơ mà. Xong chiều tan học nó gọi đàn em của nó lên trường em, ui đông vãi đái các mẹ ạ quây kin cả cái cổng trường em. Thằng ng yêu con L cũng gọi hội anh lên tưởng lên làm gì lên chào hỏi nó các mẹ ạ, hoá ra vẫn chỉ là đàn em của nó ( nó cứ như kiểu quen cả thế giới các mẹ ạ) nó là nó muốn nhảy vào đánh thằng người yêu con L rồi ý nhưng thằng đàn em mà quen con L can chứ không thằng kia xác định với nó. Thế là thôii nể thằng đàn e nên nó bỏ qua,chứ trong ng nó găm đồ rồi các mẹ ạ em nghĩ nó dám xiên thằng kia lắm. Từ sau đợt đấy cả trường em đứa nào cũng biết em luôn, e chẳng làm gì cũng đuọc nổi tiếng được chúng nó gọi là tiểu thư. Đến bạn em ở trương khác mà hỏi 1 đứa ở trương em có biết em ko nó còn bảo biết vì quá nổi tiếng mà. 

Yêu nhau cũng có nhiều chuyện lắm vui có buồn cũng có vì nhận lời yêu nó là hôm sinh nhật nó nên ngày đấy tháng nào nó cũng bắt em tổ chúc kỷ niệm với nó ( nó sến sẩm lắm các mẹ ạ) mấy ngày lễ tết không bao giờ nó quên quà rồi thiếp còn tự tay làm cơ các mẹ ạ. Nó khéo tay lắm nó gấp hạc với sao giấy rồi trang trí cho vào lọ thuỷ tinh tặng e cơ, có lẽ vì nó thuận tay trái nên mới khéo nt. Rồi năm em học lớp 12 thì nhà em xảy ra chuyện, do kinh tế bố mẹ ngày nào cũng cãi vã rồi đánh nhau hồi đấy em xì trét kinh khủng nên học hành chểnh mảng chỉ muốn nghỉ học để ở nhà kiếm tiền thui. Em lại còn gặp tin sét đánh, em dính bầu yêu nhau cũng xác định lâu dài nên em trao thân cho nó cho nó cái thứ ngàn vàng của con gái đấy. Sau khi biết dính bầu em hoang mang lắm không bíêt làm gì, gọi điện cho nó thì nó bảo chờ nó đi làm về rồi nói chuyện.
Còn tiếp....
Thật sự thì mình đang rất buồn, không biết phải tả chính xác cảm giác của mình thế nào, ai có thể tư vấn cho mình không?
Nói sơ qua một chút thì mình làm ngân hàng, công việc nói chung là bận, bận hơn rất nhiều so với mặt bằng chung của ngành, lắm lúc mình còn chẳng thể chấp nhận được cái giờ giấc làm việc cũng như bản thân mình nữa.
Mình 30 và em ấy 26, đều ở Hải Phòng,2 đứa chính thức quen em ấy trong một buổi họp mặt các người có chung một thầy hướng dẫn làm luận văn tốt nghiệp cao học ( trước đó thì mình có biết mặt qua ảnh nhưng không ấn tượng lắm, em ấy còn hiểu lầm mình thích một em khác trong ảnh em ấy chụp chung với bạn ). Một thời gian sau buổi đấy, mình mới nhắn tin nói chuyện. Sau 2 tháng thì mình và em ấy chính thức hẹn hò. 
Trong 4 tháng yêu nhau, thật sự mình rất yêu em ấy, mình cắt hết tất cả các mối quan hệ với các bạn nữ trước đây ( cả người thích mình đơn phương mình cũng nói rõ với họ ). Mình đã cảm thấy rất vui rất hạnh phúc khi ở cạnh em ấy. Mình đã đư về nhà ra mắt, giới thiệu với cả bố mẹ và bạn bè, và cũng xác định cưới em ấy.
Thế nhưng mình rất hay phải họp đột xuất nên đã nhiều lần phải huỷ hẹn với em ấy vào phút chót, em ấy giận mình, mình đã phải facetime cho em ấy 2 lần lúc 11h30 tối lúc họp để em ấy thông cảm. Mình biết là như vậy rất thiệt thòi cho em ấy, nhưng công việc nó cứ cuốn mình đi. 2 tháng đầu yêu nhau mình còn không được gặp mấy thằng bạn mình ngày nào. Cãi nhau gần như liên tục, gần như tuần nào cũng dỗi mình, tuần nào căng thì 2 lần, 2 tháng đầu đòi chia tay 3 4 lần gì đấy và lần nào mình cũng xin lỗi, nhưng xin lỗi cũng rất khó khăn vì em ấy khi giận rất hay chặn sđt của mình, kể cả zalo, fb, lần căng nhất mình phải viết mail để liên hệ với em ấy. 
Tháng thứ 3, mọi chuyện có vẻ rất êm đẹp, cả tháng chỉ giân mình có 1 lần, nhưng tháng này mình bị mất tiền (mình cần 2-3 tháng để cân đối lại chỗ tiền đó) và công việc thì bắt đầu rối bung cả lên, mình càng mất thời gian cho công việc nhiều hơn, và kèm theo đó là mệt mỏi hơn, lắm hôm mệt quá, 8h tối mới về mình chỉ muốn về nhà ăn cơm, đọc báo rồi facetime với em ấy, chả muốn ra khỏi nhà nữa. Hôm nào họp về muộn thì chạy ngược về phía nhà em, mua cho em cốc chè, rồi nói chuyện 15-20'.
Tháng thứ 4, có một việc, em ấy tự nhiên huỷ trạng thái hẹn hò với mình trên FB của em ấy và chuyển sang "Độc thân". Mình hỏi thì em ấy có nói là nhà em ấy giới thiệu cho một người khác, và em ấy cũng chưa biết làm thế nào và nói rằng vẫn yêu mình ( nói thêm là em ấy chưa chính thức giới mình với gia đinh nhưng gia đình em ấy biết mình vẫn hay đón em ấy đi chơi). Sau đấy 2 tuần thì xảy ra chuyện, mình và em ấy đi nộp bài luận văn tốt nghiệp, mình hẹn em ấy chờ mình trước cửa phòng, thế nhưng em ấy đến hơi muộn một chút, trong khi ở phòng đã có một đứa em cùng cơ quan học cùng cũng đi nộp với mình rồi, mình nghĩ nếu mà em ấy cùng đến đi nữa thì sợ có dư luận không hay vì mình đi việc riêng tròn giờ nên mình ra trường trước và gọi điện bảo em ấy đến trường luôn. Đến tối hôm đó em ấy dồn hết tất cả các lỗi ngày trước ra trì triết mình và đòi chia tay, mọi việc nhằng nhì trong 1 tuần thì em ấy cắt liên lạc, đại loại là em ấy nói rằng em ấy chỉ quan tâm đến kết quả, không quan tâm quá trình, đã là yêu nhau thì lúc nào cũng phải thích gặp nhau (em ấy muốn tối thiểu gặp nhau 3 lần/tuần) và nói mình yêu nhạt như nước ốc, rồi thì anh không yêu em thì đầy người yêu em, hầm bà lằng các kiểu mình chẳng nhớ hết. mình thì cũng giận và mệt mỏi nhiều cái nên lúc đó nghĩ là thôi, muốn ra sao thì ra.

Sau đấy thì mình liên lạc được nhưng thái độ của em ấy vẫn không đổi, làm mình mặc dù vẫn rất yêu em ấy nên mới chỉ đả động qua việc mời em ấy đi chơi, không đề nghị quay lại, vì mình sợ em ấy lại cùn lên nhưng em ấy không đồng ý. Trong thời gian hậu chia tay này 2 đứa nói chuyện bình thường, em ấy còn nhờ mình chơi game và mình vẫn chơi hộ hàng ngày. Thế nhưng trong 1,5 tháng kể từ ngày em ấy đòi chia tay, em ấy thông báo là có bạn trai mới, update status trên FB luôn và bất ngờ hơn, bạn trai mới lại là người chơi cùng em ấy ở một clan khác ( trước mình với em ấy chung chị Lan nhưng sau cãi nhau em ấy sang chị Lan kia ). 
Hiện giờ mình rất buồn, mình không hiểu sao mọi việc lại dễ dàng đến như thế, trong khi có nhiều kỷ niệm với nhau và mình vẫn rất yêu em ấy, tuy rằng đôi lúc mình cũng cư xử không đúng lắm.
Ai cũng có quyền đi tìm hạnh phúc của mình. Nhưng mình không hiểu những tình cảm em ấy dành cho mình là thật hay giả nữa, nếu giả tại sao mình cảm giác nó lại thật như thế. Nếu thật, thì tại sao em ấy có thể rũ bỏ nhanh như thế trong khi mình còn đang loay hoay để thuyết phục em? Và đến giờ tự trách mình sao không quyết liệt níu em ấy lại.
Gần 2,5 tháng nay, kể từ ngày chia tay, mình không ngủ được ngon ngày nào, nếu không say thì khuya 2 h sáng mới ngủ được, nếu say thì về ngủ được luôn thế nhưng chỉ 2h30 4h sáng lại dậy, gần đây còn hay mơ về những kỷ niệm cũ của 2 đứa khi cố ngủ lại nữa. Mình cũng biết là không trở về được như ngày xưa nhưng quả thực mình rất mệt mỏi, mệt mỏi với những câu hỏi kia. Giống như bỏ hết trứng vào 1 rổ mà giờ vỡ hết. Mọi người có thể tư vấn cho mình được không?

Thứ Năm, 14 tháng 7, 2016

(eva-chats) – Nhóc muốn che chở cho cô hơn bao giờ hết. Nhóc yêu cái dáng người của chị, mái tóc , cả khuôn mặt, ánh mắt và nụ cười buồn của chị. Nhóc thật sự yêu chị mất rồi.
– Em sẽ trở về phải không em?
– Em sẽ về, có thể 1 năm, 2 năm, hay 5 năm nữa em sẽ về, nếu như có một ngày chị yêu em…
Hoàng Ngân lặng người trước câu trả lời của thằng em nhỏ hơn mình 5 tuổi. “Nhóc” là một người em trai, một người bạn đã chia sẻ rất nhiều chuyện với Ngân. Những khi Ngân khóc, Ngân đau lòng hay hạnh phúc với tình yêu của mình Ngân đều kể với nó. Bao nhiêu năm kể từ ngày Ngân và nhóc quen nhau trên mạng nhỉ? Có lẽ là đã 3 năm. Mọi chuyện trong 3 năm vẫn như một thước phim quay chậm đang tái hiện trong đầu Ngân.
Tại sao cuộc đời lại có những trái ngang đến thế nhỉ. Ngân nhớ như in một ngày cuối đông, nó đi bên cạnh Ngân, giọng nó ấm áp:
– Chị nè, mẹ kêu em chuyển ra Hà Nội với mẹ.
Gương mặt Ngân không tránh khỏi sự thảng thốt, bất giác như mình sắp mất mát điều gì đó đã gắn bó bấy lâu. Dù Ngân biết rằng “nhóc” là một cậu ấm thật sự, con của nữ doanh nhân thành đạt, và tương lai của “nhóc” là ở đấy, ở Hà Nội.
– Nhưng còn ước mơ và chuyện học của em ở đây thì sao?
– Em cũng đành bỏ dở thôi, có lẽ em sẽ tiếp tục lại, hoặc đi theo một con đường khác khi ra đến Hà Nội.
– Uhm…
Ngân không nói gì nữa kể từ lúc ấy, gương mặt cứ đăm đăm nhìn ra mặt nước mênh mông của con sông Sài Gòn. Giọng nhóc vẫn ấm áp
– Em đi, chị có buồn không chị? Chị sẽ nhớ em chứ?
– Sao em hỏi chị như vậy? Dù gì chúng ta cũng là chị em mà. Hoàng Ngân cười buồn, gương mặt của một phụ nữ đã chịu nhiều đau khổ, có một nét đẹp buồn, rất sâu xa và dễ khiến người khác đắm mình vào trong ấy.
– Đúng rồi, chị chỉ xem em như em trai thôi…..
Lần này đến lượt nhóc nhìn ra con sông, gương mặt cũng buồn, và ánh mắt cũng xa xăm. Ngân nghe trong lòng thoáng chút xót xa. Mà xót xa cho cái gì thì cô cũng không định nghĩa được lúc này. Cứ thế hai con người im lặng và dường như đang gửi tiếng lòng cho nhau theo gió, quyện vào dòng sông.
– Chị hiểu em thương chị đến thế nào nhóc à, 3 năm chúng ta đã là bạn bè, đã tâm sự cho nhau nghe rất nhiều chuyện. 3 năm em luôn ở cạnh chị mỗi khi chị có chuyện vui hay buồn. Những cử chỉ quan tâm, những hành động và lời nói của em, làm sao chị lại không nhận ra tình cảm của em chứ? Nhưng mà ….em còn quá nhỏ để gánh lấy gánh nặng đàng làm oằn vai chị, chị không xứng đáng để em phải hi sinh nhiều thứ như vậy, chị cũng không dành cho em tình cảm như em đã đối với chị. Thế nên chúng ta hãy cứ là chị em, là bạn bè thôi sẽ tốt hơn nhóc à…!
nhan-tinh-blogtamsuvn-2.jpg1_ (1)
Ảnh minh họa
Chị có biết em thương chị nhiều lắm không? Có thể ai đó sẽ nói rằng em bị điên, em mù quáng khi yêu người phụ nữ hơn mình 5 tuổi, đã từng chia sẻ cho em nghe những chuyện buồn vui trong tình yêu của chị. Nhưng em khẳng định rằng tình cảm của em là tình yêu trưởng thành thật sự. Em yêu cái cách chị chăm lo cho người mà chị yêu, sự chung thủy và hi sinh mà chị dành cho anh ấy. Em, đã có lúc rất ganh tỵ với người đàn ông ấy, đã có lúc ghét anh ta rất nhiều khi anh ta mang đến cho chị quá nhiều khổ đau. Nhưng trên hết vẫn là lòng yêu quý chị. Chỉ cần chị kêu em ở lại, chị chấp nhận cho em một cơ hội. Em nhất định sẽ ở lại Sài Gòn..
Chẳng biết mỗi người có nghe được tiếng lòng trong nhau không, chỉ thấy cả hai người cùng nhìn nhau, rồi nhóc nắm tay chị, rất chặt, nhóc nói:
– Em chở chị về nhe, lần cuối được chở chị về bằng xe đạp rồi.
– Uhm, hai chị em mình về thôi em. Trời cũng tối rồi.

Sau hôm đó đến nay cũng đã 2 tuần, vậy là nhóc đi thật. Mà cũng đúng thôi vì Ngân không hề níu kéo, không hề nói gì để nhóc do dự. Cô cũng không nói cho nhóc biết rằng trong lòng cô buồn đến thế nào. Trong 2 tuần ấy cô chỉ dành cho nhóc những lời khuyên và dặn dò để nhóc vững vàng hơn khi bắt đầu cuộc sống mới. Ngân chỉ dành cho nhóc những cái cóc đầu, véo tay những lúc nhóc nói hay làm sai điều gì. Mọi việc có vẻ như không có tác động gì với Ngân cả. Nhưng Ngân biết rằng rồi đây nhật ký của cô sẽ đầy thêm, và buồn bã hơn khi không có nhóc bên cạnh.
Tiếng nói của nhóc phá tan suy nghĩ của Hoàng Ngân:
– Chị đang nghĩ gì thế, sao em hỏi mà chị không trả lời
– À, chị xin lỗi, mà em hỏi chị gì nhỉ? Ngân ấp úng.
– Em không hỏi gì cả, em chỉ nói rằng lúc nào đó nếu chị yêu em, có thể em sẽ về lại Sài Gòn.
– Thằng nhóc này lại nữa rồi, định học theo cái chuyện “chị ơi, anh yêu em hả”. Thôi đi em , đó chỉ là truyện thôi…
Gương mặt nhóc tối sầm lại, giọng chùng xuống nhưng rõ từng tiếng một.
– Em nhỏ hơn chị nhưng đủ lớn để nhìn nhận. Em là em, em không học theo truyện, mà bản thân chị không phải cũng là người thường viết truyện đó sao? Chị không có mơ ước gì sao?
Hoàng Ngân kìm lòng, ngước mặt lên ném cho thằng nhóc cứng đầu ánh mắt sắc như dao cạo, trả lời cương quyết:
– Chị viết truyện, xây dựng nhân vật dựa vào tự nhiên, chị đem mơ ước và hi vọng gửi vào trong ấy, hi vọng mọi người hiểu được thông điệp của mình. Còn em em cũng nên hiểu rằng chị chỉ muốn tốt cho em. Và chị thấy là mình không làm gì sai cả. Chị sẽ không hối hận.
– Chị sẽ không hối hận ngay cả khi em xảy ra chuyện gì sao?
– Nhóc nè, em sẽ không có chuyện gì đâu, em sẽ có cuộc sống tốt với mẹ và công việc. chị em mình còn có thể liên lạc với nhau bằng nhiều phương tiện mà.
– Chị nói đúng, thôi mình về đi chị.
Hoàng Ngân biết là nhóc giận, nhóc buồn trước lời nói giống như tuyên bố và dạy dỗ của cô, nhưng biết làm sao hơn. Đó là tất cả những gì cô có thể giúp cho người em, người bạn của mình. Cô biết nhóc muốn về là vì hờn mát, nếu cô ở lại nhóc nhất định sẽ không về. Nhưng mà…. nên về, lúc này là đúng nhất để cho nhóc không nghĩ ngợi gì nhiều nữa, để nhóc không có ấn tượng gì về cái gọi là “đêm cuối” này.
– Uhm, thôi chị về trước đây. Chúc em mọi điều tốt lành nhé, ra đến đó thì gửi tin cho chị nhé.
Hoàng ngân nói giọng có pha một chút gì đó bâng khuâng, cô không dám nhìn vào mặt nhóc, cái dáng người cao to của nhóc sẽ khiến cô cảm thấy như mình quá nhỏ bé mà xiêu lòng thì sao. Cô quay mặt vội bước đi, tiếng nhóc vẫn văng vẳng phía sau
– Để em đưa chị về
– Thôi chị muốn đi bộ về, cũng không xa lắm. Hoàng Ngân nói mà không quay mặt lại.
Cô lang thang trên con đường nhộn nhịp để về nhà. Sài Gòn vào đêm là thế, cũng vì vậy mà nó được gọi là nơi phồn hoa đô hội. không hiểu sao cô chưa bao giờ thấy mình là một phần trong cái thành phố này, cô thấy đơn độc trong chính cái nơi mà cô phải ở và làm việc hằng ngày. Cô đã từng sướt mướt khóc trên vai nhóc khi chia tay người yêu, và cũng từng say sưa nôn ói trên vai nhóc sau những cuộc vui giãi sầu…nhớ lại thời gian đó, nhóc đúng là….kiên nhẫn với cô thật.
Cái thằng em này…. tự dưng nghĩ đến đấy cô rưng rưng khóe mắt. Ngân vẫn đang còn miên man với những dòng suy nghĩ của mình thì bị một bàn tay mạnh bạo nắm chặt cổ tay, ghì chặt lấy người cô. Cô toang hét lên thì người đàn ông đã lấy tay chắn ngang miệng của cô, cô cắn mạnh vào tay hắn thì hắn giang tay tát cô một cái. Hoàng Ngân choáng váng và quỵ hẳn người xuống đất sau cái tát như trời giáng của tên đàn ông biến thái. Hắn muốn gì ở cô kia chứ, cô cũng đâu có quen biết hắn. Mà đã gọi là biến thái thì cần gì biết lý do kia chứ, quan trọng là cô phải chạy nhanh ra khỏi cái con hẻm này. Một đoạn nữa thôi là đã đến nhà trọ của cô rồi. Nhưng làm sao chạy được kia chứ, hắn lại túm được cô, hắn toang giật phăng cái áo sơ mi trên người cô. Hoàng Ngân lúc này miệng rướm máu, dùng chút sức lực cuối cùng để chống trả. Trong một thoáng gã đàn ông kịch cỡm ngừng tay, và quỵ xuống, đầu hắn bê bết máu. Nhóc chạy đến ôm chầm lấy Ngân.
– Ngân ơi, Ngân có sao không?
Hoàng Ngân cười nhẹ rồi ngất đi trong vòng tay của nhóc. Hôm đó, nhóc đưa Ngân về nhà của mình, nhóc băng bó vết thương trên tay và xức thuốc lên vết bầm trên miệng cô. Suốt đêm ấy, nhóc ngồi kế bên cô, vì cô cứ bị những cơn ác mộng quấy rầy, toàn thân toát mồ hôi ướt đẫm, nước mắt ràng rụa. Thấy Ngân như vậy, nhóc đau lòng lắm…
Sáng hôm sau Ngân dậy, thấy nhóc đang ngồi dưới sàn, tựa người vào thanh giường, tay vẫn còn đang cằm cái khăn lau mồ hôi cho cô đêm qua. Cô lại thấy xót xa trong lòng. Hoàng Ngân toan ngồi dậy, thì nhóc cũng tỉnh, nhóc ân cần hỏi cô cần gì thì nhóc lấy cho.
– Chị không sao đâu em, chị đâu phải người bệnh.
– Thì chị nhìn lại mình đi, tay bị bầm, miệng cũng vậy, toàn thân như không còn sức lực ấy, vậy có mạnh khỏe không?
– Chị…. Chị phải về đây.
– Nếu chị cảm thấy em làm vướng bận chị như vậy em sẽ đi chị cứ ở đây nghỉ ngơi, chiều em sẽ đưa chị về.
– Không, chị không có ý đó. Sao em lại nói vậy chúng ta vẫn là chị em mà, sao lại nói là vướng bận hay không ?
– Đúng rồi, chị nói đúng, lúc nào chúng ta cũng là chị em.
Nhóc nói như gặng từng chữ, Ngân bỗng dưng thấy sợ hãi. Lần đầu tiên nhóc giận dữ như thế với cô, rồi nhóc đứng dậy, khoát áo và đi ra ngoài. Hoàng Ngân cũng không còn sức để suy nghĩ nhiều nữa, tay chân cô đau buốt và toàn thân rũ rượi, cô chìm vào một giấc ngủ say. Cảm giác lúc này rất bình yên và an toàn.
Nghe tiếng xèo xèo dưới bếp vang lên, Hoàng Ngân tỉnh giấc, mới đó mà cô đã ngủ lâu vậy sao? Đã 11 giờ trưa rồi còn gì, cô thật là hư hỏng. Cô đứng dậy, gấp chăn mền, rồi bước xuống nhà bếp.
Nhóc chưa quay lại đã nói với cô:
– Chị dậy rồi à, em có mua cho chị bộ đồ, để trên giường, chị mặc thử xem thế nào, đồ của chị dơ và rách hết cả tay rồi.
Ngân lặng lẽ vào trong, lấy trong chiếc túi nhỏ màu hồng phấn một bộ đồ, chiếc đầm dài qua gối màu hồng nhạt rất dễ thương. Mặc đồ xong, cô cũng buột lại tóc rồi bước xuống bếp.
Hoàng Ngân không tin vào mắt mình, một bên mắt của nhóc cũng bị bầm tím, khóe miệng đang rươm rướm máu, có vẻ như vết thương rất mới. Lúc sáng nay khi tỉnh dậy cô vẫn thấy nhóc đâu có bị gì. Ngân hốt hoảng chạy vội đến chỗ nhóc, hỏi vồn vã:
– Em bị sao vậy? lúc sáng chị thấy em đâu có như vầy.
– Em không sao đâu chị, con trai bị chút thương tích có gì đâu.
– Nhưng em có thể cho chị biết lý do không ?
– ……….
– Em không xem chị là chị của em nữa sao
– Không, em đã không xem chị là chị của em lâu rồi. Là chị thì không phải chuyện gì cũng nói được đâu. Chị đừng bận tâm như vậy.
– Có phải vì chị mà em bị như vậy không ?
– Nếu vậy thì sao? Chị sẽ tìm cách tránh xa em sao? Chị không cần làm vậy đâu, em cũng sắp đi khỏi đây rồi.
– Sao giọng điệu của em cay đắng vậy chứ. Hoàng Ngân rưng rưng nước mắt, cô thấy trong lòng mình như đang có ai giằng xé, đau nhiều lắm…
– Em xin lỗi chị, em không sao đâu chị.
Vừa nói nhóc vừa xoa đầu cô, hôn lên trán cô. Ôi trời, cái hành động đó đâu phải là giữa hai chị em, chẳng hiểu sao cô cũng vẫn đứng như thế, mặc cho nhóc ôm cô nép vào lòng nhóc. Nhóc muốn che chở cho cô hơn bao giờ hết. Nhóc yêu cái dáng người của chị, mái tóc , cả khuôn mặt, ánh mắt và nụ cười buồn của chị. Nhóc thật sự yêu chị mất rồi.
Hoàng Ngân rụt người ra khỏi vòng tay của nhóc, rồi cô hắng giọng nói:
– Để chị thoa thuốc cho em.
Hoàng ngân vừa tẩm bông gòn rửa vết thương cho nhóc vừa ân cần hỏi:
– Em có thể nói chị nghe sao em bị thương không?
– Em không sao mà chị, tại cái tên biến thái hôm qua chưa chết nên dẫn thêm mấy tên nữa đến kiếm chuyện thôi, em xử đẹp tụi nó rồi.
Gương mặt Hoàng Ngân tỏ ra lo lắng, giọng nói có phần hốt hoảng:
– Như vậy thật sự không tốt chút nào, nếu mấy tên đó còn tìm em thì sao
– Trời, bà chị hiền ơi, mấy tên đó là giang hồ thôi, chẳng qua là tức tối cái vụ bị đánh, chứ rảnh đâu đi tìm em hoài.
– Thì họ cũng tìm em rồi đó, lại đánh em thế này.
– Thì em để họ đánh cho hả giận, xem như huề mà. Em cũng sắp đi rồi, 2 ngày nữa sẽ đi, mẹ đã gửi vé máy bay vào cho em.
Nghe đến đấy, tự dưng Hoàng Ngân im lặng, gương mặt cũng thoáng buồn. Nhưng cô không hề tỏ thái độ gì, cô thật sự rất lạnh lùng. Cô đứng dậy, thu dọn nhà bếp, rồi dọn cơm lên bàn, nhưng cô không cùng ăn cơm với nhóc mà lại chuẩn bị đồ đi về. Nhóc cầm tay chị nói rất lớn tiếng, dường như bao nhiêu nén giận trong lòng đều tuôn trào:
– Thật sự chị đã bao giờ đối diện với chính mình chưa? Phải chăng chị đang trốn chạy khỏi một điều gì đó?
– Chị không trốn chạy, chị đang đối diện với thực tế đó chứ. Hai ngày nữa em sẽ đi, chị biết rõ điều đó, và chị cầu chúc cho em có được cuộc sống mới vui vẻ và hạnh phúc. Chị cũng cảm ơn em đã ở bên cạnh chị trong suốt thời gian qua, em thật sự đã giúp chị rất nhiều.
Nói rồi Hoàng Ngân gỡ tay của nhóc ra, cô bước đi mà nước mắt tuôn rơi, thật sự cô cũng chẳng hiểu cái nội lực bên trong con người của mình mạnh mẽ đến thế nào để có thể từ chối tình cảm của nhóc. Cô chỉ biết rằng mình nên làm thế…
Hai ngày sau đó, cả Ngân và nhóc đều không liên lạc với nhau, trước giờ ra sân bay, nhóc nhắn tin cho Ngân:
– Chị biết không em đã rất buồn, nhưng em không trách chị. Vì chính vì chị là người như thế nên em đã yêu chị lúc nào không hay biết. Giờ thì em phải đi đây, không có em, chị hãy mở rộng lòng mình mà vui vẻ hơn nhé chị. Em cầu chúc mọi điều tốt lành đến với chị.
Hoàng Ngân đang làm việc, đọc xong tin nhắn Ngân thấy sóng mũi mình cay cay, định trả lời cho nhóc mấy dòng, nhưng rồi Ngân đóng máy lại.

Nhóc đến sân bay cũng hơi sớm, còn nửa tiếng nữa chuyến bay mới khởi hành, nhóc ngồi chờ nhưng không hiểu sao thỉnh thoảng lại nhìn quanh quất, nhóc tự hỏi mình đang tìm gì thế nhỉ? Chị sẽ không bao giờ đến, nhóc biết vậy….
Nhóc mở điện thoại, đã 15 phút từ lúc nhóc nhắn tin ở nhà khi chuẩn bị đi, chị vẫn không hồi âm dù là 1 câu tạm biệt. Sao chị lại tàn nhẫn với nhóc đến vậy nhỉ. Màn hình chờ trên điện thoại của nhóc là hình của chị, gương mặt hiền hậu và đẹp buồn đến lạ. Nhóc cứ nhìn hình chị, nhìn đồng hồ đang đếm ngược trên chiếc điện thoại mà thấy đau lòng quá đỗi.
Chợt một bàn tay mềm mại đặt lên vai nhóc, nhóc quay lại, chị đứng trước mặt nhóc, nở nụ cười hiền nhìn nhóc. Nhóc mừng quá, vui quá, nhóc ôm chầm lấy chị. Lần này thì Hoàng ngân không tránh né hay xô nhóc ra nữa, cái ôm cuối cùng để chia tay, những kĩ niệm mà Ngân và nhóc trải qua, xứng đáng cho một cái ôm thế này. Nhóc vẫn không buông Ngân ra, nhóc nói như rót vào tai Ngân:
– Em đã nghĩ chị sẽ không đến
– Lần này chị đã làm khác lại, chị đã không như em nghĩ nữa, thế nên em không còn lý do yêu chị nữa nhé.
– Chị không cấm được em, nói gì thì nói, đó vẫn là quyền của em.
– Cái thằng nhóc này…
Nhóc xiết mạnh Ngân một cái, như sợ vuột mất, như sợ sẽ rời xa mãi mãi.
– Nhóc vẫn yêu Ngân, một ngày nào đó nếu Nhóc quay lại, chúng ta sẽ có thể chứ?
Mắt Ngân đỏ hoe, chẳng biết phải trả lời thế nào với nhóc, đúng là đứng trước một tình cảm chân thật, con người ta rất khó chối từ. Nhưng ở vào hoàn cảnh của Ngân, muốn chấp nhận cũng không phải là dễ dàng
– Chúng ta quen biết nhau là do duyên số, vậy hãy để duyên phận trả lời tất cả nhé em?
Nhóc khẽ mỉm cười và đáp trả Ngân một câu trước khi bước vào trong
– Nhóc sẽ tạo ra duyên phận, rồi chị sẽ thấy, ngày gặp lại, chị ….nhất định phải gọi em bằng anh đấy.
Nhóc bất ngờ bước đặt lên má Ngân một nụ hôn, trước khi đi nhóc còn quay lại cười với Ngân, nụ cười thật tự tin
– Ngày đó nhất định sẽ đến….
Hoàng Ngân cũng chẳng hiểu mình thế nào, cảm thấy rất vui trước những cử chỉ và lời nói mà nhóc dành cho mình. Nhóc là người đã mang đến cho Ngân cái cảm giác rằng cuộc sống còn nhiều điều tươi đẹp phía trước. Nó không hẳn là tình yêu, mà nó là một cảm giác tin tưởng lẫn nhau, tin tưởng vào sự chân thành giữa con người với con người. Ngân tự hỏi rồi cười thầm trong bụng “nếu một ngày nào đó nhóc về thật mình phải gọi nhóc bằng anh sao?”
(Sưu tầm)
(eva-chats) – Mấy ngày nay trông cô như người mất hồn, cô chìm đắm trong mớ suy nghĩ hỗn độn. Có nằm mơ cô cũng chẳng thể ngờ được cuộc đời mình lại có lúc bi đát như thế. Cứ nghĩ đến gã người yêu họ Sở lòng cô lại quặn đau, từng giọt nước mắt mặn chát lại thi nhau tuôn trào.
21
Ảnh minh họa
Cô biết trách ai bây giờ khi mọi chuyện đã lỡ? Trách lão thầy bói phán xét lung tung? Trách gã người yêu bội bạc? Hay trách bản thân mình quá dại dột đã tin vào lời thầy bói nên đã để mất trinh? Cô biết làm sao bây giờ khi cái quý giá nhất của người con gái chẳng còn nữa? Hàng loạt câu hỏi cứ bủa vây khiến đầu cô như muốn nổ tung vì điên đảo.
Cô sinh ra trong một gia đình gia giáo, được cho ăn học tử tế đàng hoàng. Bản tính ngoan hiền lại theo học ngành sư phạm nên trông cô lúc nào cũng như một thục nữ dịu dàng, đoan chính. Là người con gái mang nặng tư tưởng truyền thống nên dù cho đã trải qua vài ba mối tình nhưng cô chưa bao giờ cho phép mình đi quá giới hạn. Cô quan niệm cái quý giá nhất của người con gái là để trao cho người mà mình sẽ lấy làm chồng như thế chồng mới tôn trọng và yêu thương mình được.
Nhưng ở đời chẳng ai hay chữ ngờ. Dù cô đã vạch ra nguyên tắc yêu không đi quá giới hạn từ trước và luôn tôn sùng nó, nào ai biết được một cô gái như cô lại “khôn ba năm dại một giờ”. Chỉ vì tin lời thầy bói mà cô đã vội vàng trao thân cho gã người yêu họ Sở.
Hè rồi, cô vừa kết thúc 4 năm miệt mài đèn sách trên giảng đường đại học. Là dịp để cô vừa nghỉ xả hơi vừa chuẩn bị hoàn tất mọi thủ tục hồ sơ cho công cuộc xin việc sắp tới. Vừa chân ướt chân ráo về tới nhà cô đã được hắn săn đón nhiệt tình bằng những lời lẽ ngọt ngào mùi mẫn của một kẻ dày dặn kinh nghiệm tình trường. Chưa đầy một tháng cô đã “đổ cái rụp” và đem lòng yêu hắn.
Nhưng ở đời chẳng ai hay chữ ngờ. Dù cô đã vạch ra nguyên tắc yêu không đi quá giới hạn từ trước và luôn tôn sùng nó, nào ai biết được một cô gái như cô lại “khôn ba năm dại một giờ”.
Hắn đẹp trai, công việc lại ổn định, bố lại là “quan lớn”. Hắn bề ngoài lịch lãm, nói năng lịch sự. Thú thật hắn đã cho cô cảm giác yêu và được yêu hơn bất kì những người đàn ông trước đó. Hắn hứa hẹn sẽ nhờ bố xin việc cho cô, rồi hai người sẽ nhanh chóng đi đến hôn nhân.
Yêu cô, cũng như những gã trai khác hắn liên tục đòi hỏi “chuyện ấy” nhưng cô không đồng ý. Cô bảo hắn “để dành cho đêm tân hôn”, hắn gật đầu nhưng mỗi lần có cơ hội là hắn lại đòi hỏi. Một ngày, hắn rủ cô đi xem bói: “Anh biết một thầy bói nói rất chuẩn, chủ nhật này hai đứa mình đi xem bói nha em”. Người thầy bói mà hắn nhắc đến là người có tiếng tăm trong vùng nên cô cũng muốn đi thử một lần cho biết.
Tinh mơ ngày Chủ nhật hắn đến đón cô. Vượt hàng chục cây số cuối cùng họ cũng tới nơi cần tới. Nhà thầy bói rất đông khách nên ai đến cũng phải xếp hàng chờ đến lượt. Đến lượt cô và hắn thầy phán: “Hai đứa có duyên nợ từ kiếp trước, kiếp này sẽ là vợ chồng của nhau”. Rồi thầy nhìn vào mặt cô nói: “Cô có số hưởng thụ, được nhờ chồng”. Nghe thầy phán thế cô mừng như mở cờ trong bụng. Như những gì cô được biết về hắn, thì quả thật lấy hắn cô sẽ không phải lo nghĩ nhiều.
Hắn cười tủm tỉm: “Em thấy chưa, anh chắc chắn là chồng của em mà”. Rồi hắn đưa cô đi ăn uống và không quên dụ dỗ cô vào nhà nghỉ cùng hắn: “Trước sau gì em cũng là của anh mà, giữ thì giữ cho anh chứ cho ai nữa”. Thấy cô có vẻ ngần ngại hắn giả vờ hờn dỗi: “Hay là em không tin tưởng vào tình yêu của anh”, “Chắc em còn muốn tơ tưởng đến người khác”…
Rồi chuyện gì đến nó cũng đến, cô đã trao thân cho hắn và “chắc cú” rằng hắn sẽ cưới cô như lời hắn nói và lời thầy bói phán. Hắn hả hê như một con thú khát mồi bấy lâu đã được thỏa mãn. Nhưng sau đó, hắn nhanh chóng trở mặt và chinh phục người khác. Trước khi đi hắn lộ rõ bộ mặt Sở Khanh của mình và không quên ném vào mặt cô cái cười khẩy cùng giọng nói khinh bỉ: “Tưởng gì…”. Còn lại mình cô với nỗi bẽ bàng, tủi nhục.
Cô hận hắn, hận gã thầy bói và hận chính bản thân mình. Giá như cô không tin lời thầy bói, không nghe hắn dụ dỗ thì mọi sự đã không ra nông nỗi thế này…
(Eva-chats) - Nếu khóc được thì cứ khóc. Vì ít ra nỗi đau cũng có chỗ nương nhờ rồi rơi xuống đất vỡ tan, hơn là phải chất chứa trong lòng… Nếu thấy nhớ, thì cứ nhớ cho bằng hết. Vì lúc tìm quên là lòng lại càng nhớ nhung da diết, nên thôi đành dặn lòng cứ cố nhớ để tìm quên…
Anh à, sẽ có một lúc nào đó em không còn cảm thấy đau đớn nữa, dù cho nỗi đau có đang hiện hữu trước mắt. Sẽ có một lúc nào đó, em sẽ không còn cảm thấy chông chênh vì anh nữa.Vì em muốn để bản thân mình một lần được rơi tự do trong vô định. Em sẽ đi hết quãng đường quên – nhớ để gom nhặt tất cả những rong rêu. Em sẽ phủ lên những nỗi đau một lớp bụi mờ, sẽ một mình ôm trọn những tổn thương đã gánh chịu.Rồi trong phút giây nào đó, khi trái tim em không còn cảm nhận được những tái tê, đớn đau của cuộc đời, em sẽ mỉm cười để lòng mình được nhẹ vơi. Chỉ là khi ấy, em không biết trái tim em đã khô héo tới nhường nào.
Ai rồi cũng sẽ khác đúng không anh? Em muốn con tim mình đổi thay sau những tháng ngày triền miên đau khổ. Em nhói lòng khi cứ phải giam cầm những yêu thương. Khi một người học cách buông bỏ một người, là khi trong trái tim người ấy không còn bóng hình của ta nữa.
Nỗi đau ấy như ngàn vết dao đâm. Sâu, đau, bật máu mà vẫn cười. Em muốn hét thật to răng em đang rất nhớ, đang nhớ anh, nhớ da diết. Nhưng rồi những nỗi nhớ ấy em lại để chúng âm ỉ cháy trong nhưng hố sâu đớn đau của lòng mình.
Em luôn tự nhủ” Đừng nhớ nữa, được không? Sao cứ phải tự vò nát trái tim mình?” Sẽ có một lúc nào đó, em mạnh mẽ nói rằng mình đã hết thương yêu hình bóng cũ, tất cả những gì còn sót lại, cũng chỉ là những kí ức đã ngủ quên đôi lần thức tỉnh rồi lại chìm mình vào quên lãng.
Và anh à!!! Hãy nhớ rằng gặp nhau là định mệnh của Tạo hóa nhưng bước tiếp hay dừng lại vẫn là quyền của chúng ta. Dù ra sao cũng hãy cảm thấy may mắn với những gì ta đang có. Hãy trân trọng từng phút giây ta bên nhau. Hãy mỉm cười đón chào cuộc sống. Hãy yêu đời hơn chính nó yêu ta. Hãy dang rộng cánh tay mà ôm lấy những con người bên ta.
Hãy sống tốt từng phút giây. Hãy làm những gì ta muốn ngay bây giờ ngay hôm nay. Hãy giữ mãi trong ta những hoài niệm ngọt ngào. Hãy để những ai lướt qua ta luôn mỉm cười hạnh phúc với những phút giây chúng ta có nhau.
Và hãy để những ai bên ta mãi hạnh phúc vì đã được bên ta như hôm nay. Định mệnh đến thật sự là của nhau thì hãy nhớ nắm tay nhau thật chặt hãy để chình tình yêu tạo ra duyên nợ cho đôi ta.
(Eva-chats) - Nó lặng người. Nó cũng không có bố, chỉ có mẹ và Dương – kẻ kiên trì chịu đựng những bực dọc, khó chịu vô lí lẫn không tên của nó. Nhưng chưa bao giờ nó có cảm giác kì lạ như lúc này. Con bé kia chỉ bằng tuổi em gái nó. Vậy mà đã phải lay lắt giữa chợ đời, giữa cái xã hội lắm bon chen, nghiệt ngã…
***
Xe đỗ xịch trước cửa hàng thời trang Sa My Shop. Nó bước xuống, lạnh lùng quay đi. Dương với người, kéo tay nó lại:
– Khi nào xong, gọi điện anh đón nhé!
Nó lừ đừ, gật không ra gật mà lắc cũng chẳng ra lắc, rồi lững thững đi tiếp.
Dương nhìn nó, nửa buồn nửa bực, thở dài đánh thượt kiểu không thèm chấp, rồi cũng rồ ga, lướt nhanh…
Không phải ai cũng được phép bước vào thế giới của em đâu, anh ạ! Nó nhìn Dương, khi bóng anh đã mờ dần dưới ánh vàng của điện đường. Hít một hơi thật sâu, cố kìm những giọt nước mắt lì lợm đang chực trào ra ngoài, nó định thần, đẩy mạnh cửa bước vào.
Shop hôm nay vắng vẻ. Chị chủ Shop ngồi đeo phone nghe nhạc. Đám nhân viên nghiễm nhiên rỗi việc, xúm lại tám chuyện rầm rộ. Thấy nó, mọi người hồ hởi, nồng nhiệt. Nhưng nó chẳng màng để tâm… “Chị tìm cho em…” – Nó nhìn chị chủ Shop, nói một tràng những yêu cầu này nọ về kiểu dáng, màu sắc, chất liệu…Chị hỏi lại nó vài câu, ra chiều tư vấn, nhưng nó để ngoài tai.
– Tóm lại là chị cứ giao đúng những gì em cần!
Nó gắt một tiếng rồi lấy điện thoại ra, bấm thản nhiên, để mặc chị cùng đám nhân viên tất bật lục lọi đống quần áo để tìm hàng theo ý nó.
***
– Xin lỗi mọi người nhé! Cuối tuần quán đông quá, chờ mãi mới có cơm, may mà chưa hết!
Một con bé ở đâu chạy vào, tay ôm cả cơ man hộp, miệng líu ríu. Ngay lập tức, đám nhân viên cũng ùa ra, nói cười liên hồi. “Có cơm là ngon rồi, trễ chút không sao. Hì!”, “Ôi hôm nay còn có thịt nữa này, bữa giờ toàn ăn rau, phát ngán!”, “Đói quá, cái bụng biểu tình mãi!” … Ồn ào một lúc, họ kéo nhau lên lầu ăn tối. Chỉ còn mỗi con bé lúc nãy vẫn quanh quẩn bên tủ đồ. Chị chủ Shop nói với:
– Em cũng ăn trước đi. Chị ăn sau cũng được!
Con bé gật đầu, ngoan ngoãn dạ: “Vậy em xin phép ăn trước chị nhé!”, rồi cầm hộp cơm lại ngồi ăn chung với đám nhân viên. Họ vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả, ánh mắt trao nhau ấm áp lạ kì, như thể đó là một đại gia đình. Chẳng biết từ khi nào, nó rời mắt khỏi màn hình, chăm chú nhìn những con người xa lạ mà gần gũi kia…
Chọn xong những bộ đồ kì quặc nó thích. Trong khi chờ chị chủ Shop tìm size phù hợp, con bé lúc nãy ra ngồi bắt chuyện với nó, như thể sợ nó giận dỗi bỏ về vì chờ đợi quá lâu. Nó vẫn thế, kiệm lời và lạnh nhạt. Nhưng con bé kia không để ý (hoặc cố tình phớt lờ) mà luôn miệng kể chuyện cho nó nghe đủ thứ. Nó đành tắt điện thoại, để sang bên cạnh và tiếp chuyện. Hóa ra, con bé là người trẻ tuổi nhất trong đám nhân viên.
– Hả? 97? – Nó thất thanh.
– Dạ! Em sinh năm 97! Sao thế chị? – Con bé ngơ ngác.
Bỏ qua ý nghĩ con bé bỏ học. Nó cố tỏ ra bình thường.
– À! Không có gì! Thế em đi làm lâu chưa?
– Cũng gần năm rồi chị ạ!
– Em ở đâu nhỉ?!
– Em ở tít trên La Pán Tẩn, ngoài Bắc à chị! Em là dân tộc thiểu số.
– Thiểu số hay đa số thì cũng là người với nhau cả mà!
Không giấu nổi vẻ mừng rỡ vì không bị “kì thị”. Con bé nhiệt tình kể chuyện “mường em, bản em, nhà em…”. Nó ngồi im, chăm chú nghe. Thật lạ…Trước giờ nó nào để ý đến ai, vậy mà bây giờ nó lại chịu khó quan sát con bé xa lạ kia, thật kĩ. Da trắng, môi hồng, cao ráo, nhìn tổng thể rất dễ thương, chẳng giống dân tộc thiểu số tẹo nào!
Một câu nói lơ lửng bất chợt tuột ra khỏi miệng:
– Em nghỉ học như thế này…
Con bé cắt ngang, nói tỉnh queo:
– Ý chị là không thấy ai ngăn cản à?! Dạo trước mấy anh chị trong Shop cũng hỏi thế! Em có mình em thôi à! Mẹ em mất lâu rồi! Bố em thì…em không biết…Em sống với dì và một anh họ mới vào Đại học ở đây. Dì bảo, con gái học cho biết cộng trừ để đi làm không bị người ta “ngủm” mất tiền là ngon rồi. Chứ học lên nữa, chỉ tổ khó lấy chồng. Với lại, để dành tiền cho anh đi học nữa chị ạ!
Con bé tâm sự thêm, những ngày đầu đi làm, được tự do, thoải mái, thích lắm. Nhưng sau rồi nản dần, cảm thấy một ngày trôi qua thật dài với tất bật công việc. Mệt mỏi. Chán chường. Không có lấy một giây phút thảnh thơi. Nhiều khi áp lực, tủi thân, cộng thêm nỗi nhớ bạn bè, nhớ bản làng, con bé bật khóc trong đêm. Nhưng nghĩ lại, chẳng còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có làm việc mới sống, mới tồn tại được. Thế là con bé đã vượt qua…
Nó lặng người. Nó cũng không có bố, chỉ có mẹ và Dương – kẻ kiên trì chịu đựng những bực dọc, khó chịu vô lí lẫn không tên của nó. Nhưng chưa bao giờ nó có cảm giác kì lạ như lúc này. Con bé kia chỉ bằng tuổi em gái nó. Vậy mà đã phải lay lắt giữa chợ đời, giữa cái xã hội lắm bon chen, nghiệt ngã. Nhìn lại thế giới của nó. Thế giới của những cao ngạo, những khoảng trống vô hình, những vỏ bọc dày cộm cách biệt với bên ngoài và những sở thích quái dị chỉ có ở riêng nó. Cái thế giới ấy, mười người thì hết chín người tránh xa. Duy nhất chỉ một người tình nguyện bước vào…
***
– Tất cả của em đây!
Chị chủ Shop niềm nở đưa cho nó mấy túi quần áo đã được đặt gọn ghẽ. Nó thanh toán tiền, mỉm cười chào chị chủ Shop và cả con bé kia…Có tiếng phanh “kítttt” trước cổng, là Dương đến đón. Nó đẩy thật nhẹ cánh cửa và bước ra, lặng lẽ leo lên xe. Lúc đi ngang qua bờ biển, Dương chạy êm nhưng nó nghe lòng chập chờn theo tiếng sóng vỗ… Bất ngờ, nó vòng tay ôm Dương, thì thầm: “Em xin lỗi!”. Tiếng nó tan nhẹ trong gió, nhưng nó biết Dương nghe rõ, bởi Dương đã khẽ nở một nụ cười…
Từ đây, nó tự nhủ sẽ không bao giờ khó chịu hay gắt gỏng với người khác như trước giờ vẫn làm, sẽ không “đốt” tiền vào những lần dạo Shop chỉ để thỏa nỗi cô đơn, sẽ bỏ đi tất cả tật xấu đã duy trì bấy lâu…Nó hiểu, cuộc đời này do chính nó quyết định và không – một – ai có thể “khiến tôi ra nông nỗi này”. Và hơn hết, mỗi người đều chỉ có một cuộc đời để yêu, tận hưởng và khám phá…
(Eva-chats) - Dù có khóc em vẫn sẽ là cô gái mạnh mẽ. Anh biết chứ. Nhưng cái người đã không còn thương em nữa, cứ khóc mãi vì người ta chẳng phải lãng phí những giọt nước mắt kia hay sao?
Có phải khi người ấy bỏ em ra đi, em thấy như mình đã mất đi tất cả, chẳng còn gì nữa, điều duy nhất em cảm nhận được là nỗi đau dường như bất tận, đau đến mức mọi cảm xúc như chai lì, chết lặng, thứ còn lại chỉ là những giọt nước mắt vô thức rơi mỗi khi em nghĩ về?
Em ngốc lắm. Đừng nghĩ rằng em có thể quen dần với nỗi đau, cơn đau sau sẽ qua nhanh và dễ dàng hơn cơn đau trước đó, chẳng phải vậy đâu em, đừng tự dối lòng mình như thế, bởi vết thương nào cũng nhói và nỗi đau nào cũng rất dài..
Anh biết có một cô gái cứ dại khờ chạy theo một bóng người đã nhạt màu, ngu ngốc níu kéo một bàn tay đã buông ra chẳng cần nắm tay cô ấy nữa, vẫn cứ kiên nhẫn với niềm tin mong manh rằng người ấy vẫn còn yêu. Để rồi nước mắt chảy dài những đêm một mình ôm nỗi nhớ, chờ đợi một người đã lãng quên mình.
Em có thể khóc vì không đành lòng, không cam tâm. Em có thể khóc vì lòng kiêu hãnh của một người con gái không muốn là người bị bỏ rơi. Nhưng đừng khóc vì tin rằng nước mắt em rơi có thể mang người ấy quay trở về bên em.
Sẽ có lúc em giật mình nhận ra, điều đó là vô nghĩa. Em sẽ cười bản thân rằng mình đã từng ngốc nghếch như thế đấy. Anh biết em yêu thương người ấy quá nhiều, tình yêu thật tâm và chân thành nơi em là thứ anh ta đã có, vậy mà người đó vẫn nhẫn tâm bỏ em ở lại mà ra đi đấy thôi? Dù cho em có khóc cạn nước mắt, có đau đớn thế nào đi chăng nữa cũng thể thay đổi một trái tim không còn dịu dàng ấm áp dành riêng cho em.
Dù có khóc em vẫn sẽ là cô gái mạnh mẽ. Anh biết chứ. Nhưng cái người đã không còn thương em nữa, cứ khóc mãi vì người ta chẳng phải lãng phí những giọt nước mắt kia hay sao?
15
Ảnh minh họa
Có phải em cũng đã nghĩ về một hạnh phúc giản đơn như cái cách người ta nói về hạnh phúc giống nhau vậy. Em đã từng rất hạnh phúc khi có người ấy ở bên đúng không?.. Để rồi mỗi khi nghĩ về em lại cảm thấy mình lạc lõng, mệt mỏi và hụt hẫng biết chừng nào. Thế giới ngoài kia chẳng dành cho em.. Hồi ức đau đớn thì đáng buồn còn hạnh phúc thì đáng sợ. Em đừng đợi vì người ấy chưa chắc đã trở về, và em vẫn phải yêu thương bản thân mình trước.Nhưng anh tin rằng, người thật sự yêu em người ấy sẽ biết chấp nhận từng nỗi ám ảnh quá khứ nơi em. Biết vuốt ve, che chở từng viết thương mà em đang chịu đựng. Biết lúc nào em cần khóc, cần gục ngã, và cần được đỡ đứng dậy.Chứ không phải một người vội vã đến bên em, yêu sự hoàn hảo người ta thấy được nơi em, cho em tất cả rồi vộ vàng ra đi mang đi hết khi thấy những khuyết điểm xấu xí mà chính tâm hồn em đang đục ngầu đi theo năm tháng..Đừng nghĩ rằng mình không xứng đáng, không giữ nổi yêu thương. Anh tin sẽ có người kiên nhẫn ở bên em, đi cùng em đến cuối con đường. Bởi vì cô gái như em là người biết trân trọng hạnh phúc hơn bất kì cô gái nào khác.Bởi yêu thương không dễ gì vứt bỏ, mỉm cười dù trong lòng đau nhói chẳng phải điều dễ dàng. Nhưng cô gái à, em phải tin là tình yêu luôn đến với những người xứng đáng. Mà chắc chắn, là em xứng đáng.Đừng khóc nữa em nhé. Vì điều em cần là hạnh phúc phải không?
_St_ 
(Eva-chats) - Đây là công thức làm mặt nạ làm trắng da mặt tự nhiên của chính bản thân mình đang áp dụng nhé, mặt nạ làm trắng da từ bột nghệ, mật ong và sữa tươi không đường phù hợp với các bạn trẻ cũng như các mẹ sau sinh luôn nhé. 
mat na nghe lam trang da
Mình sẽ chia sẻ hình ảnh trước và sau khi đắp mặt nạ từ bột nghệ cho các mẹ xem nhé. Chỉ trong vòng 1 tháng da mặt mình đã trắng hồng và mịn màng không thua gì da Ngọc Trinh đâu nhé.
Nhiều bạn chia sẻ với mình là sau khi đắp mặt nạ bột nghệ thấy da mặt vàng hoặc sợ da mặt bị vàng thì không sao đâu các bạn nhé. Bạn chỉ cần rửa sạch mặt và lau bằng khăn mặt sẽ hết ngay. Bật mí thêm với các bạn nhé ngoài sử dụng mặt nạ từ bột nghệ ra mình còn kết hợp uống bột nghệ nữa đó.

1. Công dụng của mặt nạ làm trắng da mặt từ bột nghệ, sữa tươi không đường và mật ong

Bột nghệ, tinh nghệ xưa nay vẫn được xem là “thần dược” làm đẹp của chị em phụ nữ. Đơn giản vì từ trong dân gian, người ta thường dùng nghệ để làm mờ sẹo, mờ vết thâm. Ngoài ra, bột nghệ còn có công dụng ngăn ngừa lão hoá, trị mụn, giảm thâm nám, làm da trắng hồng, ngừa rạn da và đặc biệt tốt cho phụ nữ sau sinh.
Công dụng của bột nghệ tốt là vậy nhưng không ít người vẫn e ngại khi dùng bởi lo sợ màu vàng của nghệ sẽ bám lâu trên da. Tuy nhiên, nếu thay bột nghệ bằng tinh bột nghệ, sau khi rửa sạch mặt sẽ không còn màu vàng trên da nữa. Mặt nạ tinh nghệ không vàng như bột nghệ thường, khá dịu nhẹ, không có hại và không lo dị ứng.
Còn đối với mật ong rừng, nó có tác dụng chữa lành vết thương, ngăn ngừa nhiễm trùng, làm căng và chống lão hóa da. Sữa tươi có tác dụng giữ ẩm và làm da sáng dần lên.

2. Công thức làm mặt nạ trắng da từ hỗn hợp bột nghệ, sữa tươi, mật ong và cách dùng

  • 1 hoặc 2 thìa tinh bột nghệ.
  • 2 thìa bột gạo (hoặc bột mỳ, yến mạch..).
  • 1 thìa cafe mật ong và sữa tươi hoặc sữa chua không đường.
lam trang da mat bang nghe
Dùng 1 thìa bột nghệ (hoặc tinh nghệ)
sua tuoi khong duong
Sữa tươi không đường
mat ong
1 thìa mật ong rừng nguyên chất
bot gao
2 thìa bột gạo (hoặc bột mỳ, yến mạch..).
mat na lam trang da mat tu nghe
Trộn đều hỗn hợp dung dịch vào 1 chiếc bát nhỏ
Sau khi rửa sạch mặt, từ từ quét hỗn hợp này lên da, để khoảng 30 phút rồi rửa sạch mặt, dùng nước lạnh vỗ nhẹ lên mặt cho lỗ chân lông se khít hơn. Trước lúc đắp, các bạn nhớ rửa sạch mặt và tẩy da chết bằng bã cafe (hoặc dùng đường…) để da sạch và thẩm thấu 1 cách tốt nhất.
Chỉ dùng đắp 2 lần/1 tuần, không nên quá lạm dụng. Kết hợp với ngày uống 2 lần tinh bột sau ăn khoảng 20p. Mỗi lần 2 thìa tinh bột, 1 thìa mật ong hoà vào nước ấm.
Làm đều đặn mỗi tuần 2 lần, thực hiện liên tục trong vòng 4 tuần, bạn sẽ thấy ngay kết quả. Nếu muốn da trắng hồng hơn nữa, bạn nên kiên trì sử dụng thường xuyên cho đến khi đắp mặt trở thành thói quen không thể thiếu của mình!
Ngoài ra mỗi lần đắp mặt, khi tắm bạn có thể kết hợp masage toàn thân bằng tinh nghệ tắm trắng toàn thân tại nhà bằng hỗn hợp bột nghệ mật ong và sữa tươi luôn nhé.
Sau 20 phút rửa sạch và bôi kem dưỡng ẩm. Công thức tắm trắng bằng bột nghệ tương tự như đắp mặt. Nên dùng nghệ vào buổi tối vì nó rất tốt, có tác dụng tái tạo làn da và làm mờ vết thâm của bạn.
Bí quyết làm trắng da mặt và toàn thân của mình bằng bột nghệ rất đơn giản và nguyên liệu không hề khó tìm. Hè đến rồi chúng ta cùng nhau thực hiện nhé.

(evas-chat) Bột trà xanh là nguyên liệu làm đẹp tự nhiên chăm sóc da hiệu quả nhất, bài biết này mình sẽ hướng dẫn các bạn 1 số loại mặt nạ dưỡng trắng da chế biến từ bột trà xanh áp dụng ngay tại nhà
Trà xanh đã được biết đến từ rất lâu với những công dụng chăm sóc da đặc biệt, giữ dáng vóc eo thon và rất nhiều tác dụng đối với sức khỏe.
bột trà xanh làm đẹp
Mặt nạ bột trà xanh và sữa chua
Phương pháp này rất phù hợp với các bạn có làn da khô, da thiếu dưỡng chất. Khi sử dụng loại mặt nạ này sẽ bổ xung thêm vitamin và đẩy mạnh quá trình tái tạo tế bào, chống lại sự lão hóa và duy trì tuổi thanh xuân cho làn da
Cách làm: Trộn 3 thìa bột trà xanh nguyên chất và 1/2 hộp sữa chua không đường tạo thành hỗn hợp sền sệt. Để đạt hiệu quả tốt nhát thì các bạn xông hơi mặt để lỗ chân lông mở ra tối đa, dưỡng chất dễ dàng thấm sâu dưỡng cho các tế bào. Hoặc đơn giản hơn rửa mặt thật sạch sau đó xoa hỗn hợp mặt nạ kèm theo matxa. 15 -20 phút sau rửa sạch với nước
Mặt nạ bột trà xanh và mật ong
Loại mặt nạ này làm giảm mụn trên khuôn mặt, rất phù hợp với các bạn có làn da nhờn và xuất hiện nhiều mụn. Mật ong chứa nhiều chất kháng khuẩn, hoạt chất saponin ngăn ngừa quá trình lão hóa, xóa mờ vết chân chim quanh vùng mắt mang đến làn da trắng mịn màng
Cách làm: Trộn đều bột trà xanh và mật ong theo tỉ lệ 2:1 và thêm lượng nước vừa đủ để tạo thành hỗn hợp mặt nạ. dùng hỗn hợp này xoa đều lên mặt, đặc biệt là vùng da bị mụn cần được matxa để làm sạch sâu và nhẹ nhàng lấy đi nhân mụn, lấy lại vẻ trắng hồng cho da
bột trà xanh làm trắng da
Mặt nạ bột trà xanh và lòng trắng trứng
Đây là phương pháp dưỡng trắng da và thu nhỏ lỗ chân lông hiệu quả. Đối với các bạn bị tình trạng lỗ chân lông to thì nên áp dụng phương pháp này 3 lần/ tuần để khắc phục hoàn toàn
Cách làm: Cho lòng trắng trứng và 2 thìa bột trà xanh vào 1 chiếc bát nhỏ, cho thêm 1 chút sữa tươi sau đó trộn thật đều. Dùng hỗn hợp này đắp lên mặt trong 10-15 phút, cuối cùng rửa sạch mặt với nước lạnh
Mặt nạ bột trà xanh và dầu dừa
Dầu dừa cũng là 1 trong những nguyên liệu làm đẹp phổ biến nhất, tinh chất dầu dừa có tác dụng kháng khuẩn và làm cho da mềm mại, trắng hồng
Cách làm: Trộn 2 thìa bột trà xanh, 1 thìa dầu dừa và thêm 1 chút nước. Trộn thật đều hỗn hợp này sau đó thoa lên vùng da mặt và cổ. Nằm thư giãn 15 phút và rửa lại với nước. áp dụng phương pháp này đều đặn sẽ giúp cho da mềm mại hơn, chống bắt nắng và dưỡng trắng lâu dài
Mặt nạ bột trà xanh và nước cốt chanh tươi
Loại mặt nạ này rất phù hợp với các bạn có làn da khô, da nứt nẻ. Trong thành phần của chanh tươi có hàm lượng axit nồng độ nhẹ dễ dàng làm sạch và lấy đi lớp da chết, tái tạo tế bào mới giúp cho da mịn màng
Cách làm: Các bạn trộn bột trà xanh và nước ép chanh tươi sau đó xoa đều lên mặt, các bạn không nên xoa nhiều lên vùng da mỏng quanh mắt nhé.
Trà xanh – món quà thiên nhiên ban tặng, với những phương pháp đơn giản mà các bạn có thể dễ dàng tự thực hiện để chăm sóc cho làn da của mình. Sau 1 thời gian ngắn sẽ nhận thấy hiệu quả rõ rệt, nhanh chóng sở hữu làn da trắng mịn không tì vết

Thứ Tư, 13 tháng 7, 2016

Buồn lắm các mẹ ạ. Em bầu 5 tháng rồi, mà cái thằng chồng em, nó hám gái các mẹ ạ.
Hôm qua, em với nó đánh nhau vì cái BIGO LOVE các mẹ ạ. Nó đã hám gái bao nhiêu lần, em tha thứ. Nó hứa hẹn như vậy mà bây giờ nó không làm được. Mồm thì lúc nào cũng nói nó không cần gái. Nó đã sai, em nói mà nó còn bóp cổ em không thở được. Xước cả cổ ra. Nó còn tát em 4 cái. Xong nó đủn em ra giường làm em đau bụng chảy bao nhiêu máu, rồi xin lỗi các thứ.
Em không hiểu nó thuộc loại óc gì. Trước em yêu với tin nó, nghĩ nó tốt ai ngờ khốn nạn vậy đâu.
Thật sự, bây giờ em đang lo liệu cái thai có bị làm sao không " em đang chờ kết quả các mẹ ạ".
Các mẹ cho em lời khuyên với, em nên làm gì bây giờ tiếp tục chịu đựng hay như thế nào hả các mẹ.




_Nguồn: @Blogtamsueva_
Sau đây em xin tâm sự với các mẹ về chuyện tình yêu 3 năm của em và hôm nay là ngày kết thúc


Em và anh quen nhau trong 1 lần cùng đi đám cưới ngay từ lần gặp đó em cứ nghĩ anh sẽ là 1 nửa cuộc sống của em nhưng thật sự đời không như mơ. Khi mới yêu anh dịu dàng ngọt ngào khoảng vài tháng sau anh mới bắt đầu lộ bản chất con người của mình, lăng nhăng với người yêu cũ, hết con này đến con kia, em còn phải nhắn tin chửi nhau với người yêu cũ . Tiếp đến, nó đánh đập em dã man đánh em rách mặt chảy máu phải đi viện còn cầm kéo đâm vào bụng em và còn nhiều lần khác nữa...
Cứ mỗi lần đánh xong nó bắt đầu vào xin lỗi mua thuốc cho em nhưng chỉ được hôm đó rồi lại bỏ em đi chơi với bạn mặc em ở nhà 1 mình như thế vì nhà em với anh gần nhau . Khi yêu cả 2 bên gia đình đều biết bố mẹ gia đình anh rất quý em và thương em vì tính anh như thế nên người chịu đựng là em nên bố mẹ anh rất thông cảm còn trước đây bố mẹ em cũng quý anh lắm nhưng vì tính anh lúc nào cũng để người khác chờ đợi nên dần dần bố mẹ cũng mất đi 1 phần nào đó tình cảm.






 Em thương anh lắm tại vì anh phải vất vả từ bé và mệt mỏi chuyện gia đình nhưng anh không hiểu và không suy nghĩ là em đã hi sinh cho anh như thế nào anh luôn sống vì bạn anh.Bao nhiêu lần anh đánh em cũng đều vì bạn.Em không hiểu nên gọi đó là bạn hay bè nữa nhưng mỗi khi chơi thân với 1 ai đó em lại bị bỏ rơi suốt ngày đi chơi chẳng thèm ngó ngàng xem em như thế nào nữa. Rồi dần dần em cũng không muốn nói nữa, em im lặng để anh muốn làm gì thì làm. Nhưng me cứ nghĩ khi em im lặng anh sẽ tự hiểu tự suy nghĩ để thay đổi, nhưng không hề càng ngày càng quá đáng . Các mẹ biết không, anh đi ăn với bạn để em nhịn đói ở nhà vì anh lấy xe của em đi rất nhiều lần em im k nói. Nhưng đến hôm nay tức nước vỡ bờ các mẹ ạ. Anh đi đón bạn anh đi ăn sáng còn để em ở nhà, me định vị thấy em tức quá mới gọi thì nó mới hỏi em ăn gì không để anh mua để đỡ ngại. Nhưng em tức em mới nói  là anh ăn với bạn anh đi em không cần. Thế là nó nhắn tin chửi em, rồi vào nhà đánh đập em. Đến bây giờ em bị tụ máu đầu mới phải đi khám chiều nay về . Mà với em rất thoải mái với bạn bè nó nhưng tốt với thì em mới tốt lại . Còn đây loại bạn nó suốt ngày bám theo để ăn uống lợi dụng nên em ghét quá
Bay giờ em quyết định chia tay, các mẹ ạ vì bản chất nó mãi không thay đổi dù có cố gắng sau này lấy về người khổ là e thôi

Cốc nguyệt san – Băng vệ sinh thế hệ mới, là sản phẩm hoàn hảo cho chị em trong kỳ ‘đèn đỏ’ đấy. Nó ‘ăn đứt’ các sản phẩm hiện có luôn.

instagram_cocnguyetsan.vn
Cốc kinh nguyệt có hình phễu, nhỏ và dài khoảng 5cm.
Cốc kinh nguyệt là gì?
Cốc kinh nguyệt là sản phẩm được dùng đặt trong âm đạo XX vào những ngày nguyệt san “ghé thăm”. Cốc kinh nguyệt có hình giống như chiếc chuông nhỏ (hoặc dạng phễu) dài khoảng 5cm, được làm từ cao su, silicone y tế, hoặc nhựa dẻo, có tính đàn hồi tốt. Phía dưới của nó có tay cầm ngắn, giúp cốc nguyệt san duy trì sự cân bằng khi đặt trong âm đạo; đồng thời, giúp bạn dễ dàng lấy cốc nguyệt san ra hơn ^^
Khi đặt cốc nguyệt san và trong âm đạo, nó sẽ nhẹ nhàng “thu thập” lượng máu kinh chảy ra từ tử cung một cách tự nhiên, không để cho máu kinh tiếp xúc với không khí, không làm thay đổi độ pH, không tạo môi trường ẩm thấp cho nấm và vi khuẩn có cơ hội xâm nhập, phát triển.
Hơn nữa, cốc kinh nguyệt không có cánh, cũng chẳng có dây rút, bạn gần như sẽ không cảm thấy sự tồn tại của nó trong cơ thể. Có thể nói, cốc kinh nguyệt thực sự mang đến cho bạn cảm giác thoải mái, tha hồ vận động mà không sợ bị “rớt” máu kinh ra ngoài, hehe.
Cách sử dụng
Trước khi sử dụng, bạn phải rửa sạch hai tay. Gấp nhẹ cốc nguyệt san lại để đặt vào cho dễ. Khi đặt cốc nguyệt san, bạn phải chắc mình đang ở trong tư thế ngồi hoặc ngồi xổm, hai chân mở rộng, rồi từ từ đặt cốc nguyệt san vào trong âm đạo như hình vẽ.
Khi thay, bạn chỉ cần cầm tay nắm cốc nguyệt san nhẹ nhàng lấy ra, đổ máu kinh đi, dùng nước sạch hoặc chất tẩy rửa, rửa sạch rồi lại tiếp tục sử dụng.
Sau khi kết thúc kỳ “đèn đỏ”, bạn nên ngâm cốc nguyệt san trong nước ấm để tiêu độc.
cocnguyetsanb-439584-1371174391_500x0.jp
Cách gấp Cốc nguyệt san.
Ưu điểm
– Cốc kinh nguyệt không có hóa chất, bộng, vải, keo dính… nên nó không làm thay đổi độ pH, môi trường bảo vệ của âm đạo.
– Tuy có hơi tốn kém (giá khoảng 800k), nhưng bạn có thể dùng lại trong vòng 5-10 năm mà không phải mất thời gian bỏ tiền mua các sản phẩm khác hàng tháng.
– Bạn có thể sử dụng cốc kinh nguyệt bất cứ lúc nào, khi đi ngủ, khi vận động, bơi lội, nhảy múa, yoga… mà không phải lo lắng bất cứ điều gì.
– Một điều rất thú vị ở cốc kinh nguyệt, đó là bạn có thể theo dõi được lượng máu kinh của mình nhiều hay ít theo từng ngày, từng chu kỳ… vì trên cốc nguyệt san có ghi rõ vạch thể tích mà ^^
– Bạn có thể để cốc nguyệt san trong cơ thể từ 5-10 tiếng tùy theo lượng máu kinh của bạn nhiều hay ít. Tuy nhiên, không nên để quá 12 tiếng (dù sao thời gian vẫn lâu hơn hẳn so với các sản phẩm khác đúng không?)
– Khi đã quen sử dụng, việc đặt và tháo cốc nguyệt san sẽ rất nhẹ nhàng, không sợ bị đau rát.
Nhược điểm
– Với những bạn mới sử dụng lần đầu, việc đặt và tháo cốc nguyệt san có phần khó khăn hơn (vì chưa quen). Thậm chí, bạn sẽ thấy mất thời gian và phiền phức đôi chút. Nhưng điều này sẽ qua mau khi bạn sử dụng quen.
– Với những bạn gái chưa từng XXX nên hết sức chú ý, bởi có thể nó sẽ ảnh hưởng đến màng trinh đấy.
coc-nguyet-san-la-gi-va-cach-su-dung-coc-nguyet-san
Sử dụng Cốc nguyệt san an toàn và hiệu quả hơn hẳn.
Tính an toàn
Chưa có báo cáo chính thức nào về hội chứng sốc độc tố và nguy cơ xấu cho sức khỏe XX khi dùng cốc nguyệt san. Vậy nên các ấy cứ yên tâm mà dùng nhé.
Chú ý nhỏ: Cốc nguyệt san không phải bao cao su
Các bạn nhớ nhé, mặc dù cốc nguyệt san có thể đặt trong âm đạo ngay cả khi làm “chuyện ấy”, vì nó không hề mang lại cảm giác khó chịu, thậm chí người dùng cảm thấy nó như không tồn tại. Tuy nhiên, dù thế nào chăng nữa, cốc nguyệt san không thể có tác dụng tránh thai và ngăn ngừa bệnh lây nhiễm qua đường tình dục.
genital-puja
Ưu điểm hoàn hảo của “cốc đựng kinh nguyệt”
1. Cách ly kinh nguyệt với môi trường, giảm nguy cơ viêm nhiễm, bảo vệ sức khỏe
2. Có thể tái sử dụng trong nhiều năm, tiết kiệm, bảo vệ môi trường
3. Có thể dùng khi ngủ ban đêm, khi tiểu tiện, tắm rửa, khi chơi các môn thể thao, bơi lội, dancing, múa bụng, yoga, kegel như ngày thường.
4. Dễ sử dụng. Không phải thay thường xuyên.
5. Không có cảm giác đang sử dụng.
Tuy nhiên, bạn gái chưa QHTD chưa nên sử dụng CNS vì nó ảnh hưởng tới màng trinh.
Ib để được tư vấn cụ thể – Cốc nguyệt san

Tổng số lượt xem trang

Khả Lạc. Được tạo bởi Blogger.

Popular Posts

Text Widget