Nói sơ qua một chút thì mình làm ngân hàng, công việc nói chung là bận, bận hơn rất nhiều so với mặt bằng chung của ngành, lắm lúc mình còn chẳng thể chấp nhận được cái giờ giấc làm việc cũng như bản thân mình nữa.
Mình 30 và em ấy 26, đều ở Hải Phòng,2 đứa chính thức quen em ấy trong một buổi họp mặt các người có chung một thầy hướng dẫn làm luận văn tốt nghiệp cao học ( trước đó thì mình có biết mặt qua ảnh nhưng không ấn tượng lắm, em ấy còn hiểu lầm mình thích một em khác trong ảnh em ấy chụp chung với bạn ). Một thời gian sau buổi đấy, mình mới nhắn tin nói chuyện. Sau 2 tháng thì mình và em ấy chính thức hẹn hò.
Trong 4 tháng yêu nhau, thật sự mình rất yêu em ấy, mình cắt hết tất cả các mối quan hệ với các bạn nữ trước đây ( cả người thích mình đơn phương mình cũng nói rõ với họ ). Mình đã cảm thấy rất vui rất hạnh phúc khi ở cạnh em ấy. Mình đã đư về nhà ra mắt, giới thiệu với cả bố mẹ và bạn bè, và cũng xác định cưới em ấy.
Thế nhưng mình rất hay phải họp đột xuất nên đã nhiều lần phải huỷ hẹn với em ấy vào phút chót, em ấy giận mình, mình đã phải facetime cho em ấy 2 lần lúc 11h30 tối lúc họp để em ấy thông cảm. Mình biết là như vậy rất thiệt thòi cho em ấy, nhưng công việc nó cứ cuốn mình đi. 2 tháng đầu yêu nhau mình còn không được gặp mấy thằng bạn mình ngày nào. Cãi nhau gần như liên tục, gần như tuần nào cũng dỗi mình, tuần nào căng thì 2 lần, 2 tháng đầu đòi chia tay 3 4 lần gì đấy và lần nào mình cũng xin lỗi, nhưng xin lỗi cũng rất khó khăn vì em ấy khi giận rất hay chặn sđt của mình, kể cả zalo, fb, lần căng nhất mình phải viết mail để liên hệ với em ấy.
Tháng thứ 3, mọi chuyện có vẻ rất êm đẹp, cả tháng chỉ giân mình có 1 lần, nhưng tháng này mình bị mất tiền (mình cần 2-3 tháng để cân đối lại chỗ tiền đó) và công việc thì bắt đầu rối bung cả lên, mình càng mất thời gian cho công việc nhiều hơn, và kèm theo đó là mệt mỏi hơn, lắm hôm mệt quá, 8h tối mới về mình chỉ muốn về nhà ăn cơm, đọc báo rồi facetime với em ấy, chả muốn ra khỏi nhà nữa. Hôm nào họp về muộn thì chạy ngược về phía nhà em, mua cho em cốc chè, rồi nói chuyện 15-20'.
Tháng thứ 4, có một việc, em ấy tự nhiên huỷ trạng thái hẹn hò với mình trên FB của em ấy và chuyển sang "Độc thân". Mình hỏi thì em ấy có nói là nhà em ấy giới thiệu cho một người khác, và em ấy cũng chưa biết làm thế nào và nói rằng vẫn yêu mình ( nói thêm là em ấy chưa chính thức giới mình với gia đinh nhưng gia đình em ấy biết mình vẫn hay đón em ấy đi chơi). Sau đấy 2 tuần thì xảy ra chuyện, mình và em ấy đi nộp bài luận văn tốt nghiệp, mình hẹn em ấy chờ mình trước cửa phòng, thế nhưng em ấy đến hơi muộn một chút, trong khi ở phòng đã có một đứa em cùng cơ quan học cùng cũng đi nộp với mình rồi, mình nghĩ nếu mà em ấy cùng đến đi nữa thì sợ có dư luận không hay vì mình đi việc riêng tròn giờ nên mình ra trường trước và gọi điện bảo em ấy đến trường luôn. Đến tối hôm đó em ấy dồn hết tất cả các lỗi ngày trước ra trì triết mình và đòi chia tay, mọi việc nhằng nhì trong 1 tuần thì em ấy cắt liên lạc, đại loại là em ấy nói rằng em ấy chỉ quan tâm đến kết quả, không quan tâm quá trình, đã là yêu nhau thì lúc nào cũng phải thích gặp nhau (em ấy muốn tối thiểu gặp nhau 3 lần/tuần) và nói mình yêu nhạt như nước ốc, rồi thì anh không yêu em thì đầy người yêu em, hầm bà lằng các kiểu mình chẳng nhớ hết. mình thì cũng giận và mệt mỏi nhiều cái nên lúc đó nghĩ là thôi, muốn ra sao thì ra.

Sau đấy thì mình liên lạc được nhưng thái độ của em ấy vẫn không đổi, làm mình mặc dù vẫn rất yêu em ấy nên mới chỉ đả động qua việc mời em ấy đi chơi, không đề nghị quay lại, vì mình sợ em ấy lại cùn lên nhưng em ấy không đồng ý. Trong thời gian hậu chia tay này 2 đứa nói chuyện bình thường, em ấy còn nhờ mình chơi game và mình vẫn chơi hộ hàng ngày. Thế nhưng trong 1,5 tháng kể từ ngày em ấy đòi chia tay, em ấy thông báo là có bạn trai mới, update status trên FB luôn và bất ngờ hơn, bạn trai mới lại là người chơi cùng em ấy ở một clan khác ( trước mình với em ấy chung chị Lan nhưng sau cãi nhau em ấy sang chị Lan kia ).
Hiện giờ mình rất buồn, mình không hiểu sao mọi việc lại dễ dàng đến như thế, trong khi có nhiều kỷ niệm với nhau và mình vẫn rất yêu em ấy, tuy rằng đôi lúc mình cũng cư xử không đúng lắm.
Ai cũng có quyền đi tìm hạnh phúc của mình. Nhưng mình không hiểu những tình cảm em ấy dành cho mình là thật hay giả nữa, nếu giả tại sao mình cảm giác nó lại thật như thế. Nếu thật, thì tại sao em ấy có thể rũ bỏ nhanh như thế trong khi mình còn đang loay hoay để thuyết phục em? Và đến giờ tự trách mình sao không quyết liệt níu em ấy lại.
Gần 2,5 tháng nay, kể từ ngày chia tay, mình không ngủ được ngon ngày nào, nếu không say thì khuya 2 h sáng mới ngủ được, nếu say thì về ngủ được luôn thế nhưng chỉ 2h30 4h sáng lại dậy, gần đây còn hay mơ về những kỷ niệm cũ của 2 đứa khi cố ngủ lại nữa. Mình cũng biết là không trở về được như ngày xưa nhưng quả thực mình rất mệt mỏi, mệt mỏi với những câu hỏi kia. Giống như bỏ hết trứng vào 1 rổ mà giờ vỡ hết. Mọi người có thể tư vấn cho mình được không?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét